The Beatles Việt Nam
Người lưu giữ The Beatles trên TT&VH
Thứ Bảy, 26 tháng 10, 2013The Beatles Việt Nam
(TT&VH) – Theo anh Nguyễn 
Trưòng Sơn (hiện làm việc tại Terracotta Resort, Mũi Né) thì sau 1975, 
một trong những tờ báo đầu tiên và thường xuyên có đưa tin bài về The 
Beatles, có lẽ là TT&VH. Là người mến mộ ban nhạc này từ nhỏ, nên 
khoảng đầu thập niên 1990, anh đã bắt đầu cắt và lưu giữ những tin bài 
trên các báo để cho vào album. Đến nay, sau gần 20 năm “sưu tập” ngẫu 
hứng, anh nói rằng mình đã một lượng tin bài khổng lồ về The Beatles, mà
 trên 90% trong số đó có nguồn từ TT&VH.

1. Hỏi Sơn rằng 
tại sao anh chọn The Beatles để lưu giữ, Sơn cho biết: “Đây là sở thích 
cá nhân của tôi. Từ năm 1970, khi anh tôi từ bên CHDC Đức về đã mang 
theo nhiều đĩa hát của các nước Đông Âu thu âm The Beatles, trong đó có 
bài Ob-La-Di, Ob-La-Da mà tôi rất thích, đĩa này hình chữ nhật bằng nhựa
 dẻo, do Ba Lan sản xuất. Những đàn anh của tôi như Trọng Phan (trống) –
 hiện là NSƯT Nhà hát kịch TƯ, Trọng Phát (guitar) – em anh Phan; Đạt 
“Tây” (bass) – hiện vẫn chơi nhạc tại Hà Nội, anh Lương (guitar); anh 
Huyền (guitar) – lâu nay tôi không gặp… đã say sưa tập chơi các ca khúc 
trong đĩa hát này để giải trí và chơi ở các đám cưới”.
Theo lời Sơn, “trùm” móc show đám cưới lúc ấy là họa sĩ Nguyễn Văn Lai, nguyên là GĐ Công ty Culturimex, Bộ VH-TT&DL. Từ năm 1971 đến về sau này, tại các phòng cưới ở Hà Nội như Trăm Hoa, Hòa Bình, Thủ Đô, Hội trường Sở Giáo dục trên đường Quang Trung… bài Ob-La-Di, Ob-La-Da luôn được vang lên. Trước đây, các ban nhạc chơi đám cưới ở Hà Nội, “cập nhật” lắm thì cũng chỉ chơi nhạc của The Shadow. Từ lúc này, do nhà Sơn có được cái radio cassette hiệu Philips, do người thân bên Pháp gởi về, nên Sơn đã biết tại Sài Gòn báo đài hay gọi The Beatles là nhóm “Tứ quái”. Vài bài hát phát trên đài như All My Loving, Nowhere Man, Let It Be, Yesterday… đã làm cho Sơn gần The Beatles hơn.
Sơn có những kỷ niệm rất đáng nhớ đối 
với nhạc The Beatles. Các ca khúc Đồng xanh (Green Fields), Thú đau 
thương (Speak Softly, Love)… do Lê Hựu Hà chuyển ngữ, được trình bày bởi
 ban nhạc Mây Trắng, Elvis Phương, được Sơn thu vào băng cassette, và 
nhiều bản nhạc chép tay được truyền đi từ các băng cassette này. Năm 
1975, khi theo mẹ sang Pháp thăm người thân, Sơn đòi mẹ cho tiền để mua 
quần jean Levi’s, nhưng khi trên đường ra shop, anh đã thấy đĩa Let It 
Be, nên liền mua và chạy một mạch về nhà, hết tiền để mua quần jean. 
“Tôi xem đây là gia tài đầu tiên của một cậu bé mười mấy tuổi, một đĩa 
nhạc 33 tua, mà bây giờ tôi vẫn còn giữ” – Sơn tâm sự.
 

2. Một lý do nữa khiến Sơn sưu tập The 
Beatles trên báo chí vì ban nhạc này thường được báo chí Việt Nam nhắc 
đến, đặc biệt là trên TT&VH. Anh nhận xét: “Về mặt khách quan, đây 
là một ban nhạc vĩ đại, việc đưa tin là xứng đáng, và đương nhiên cũng 
sẽ thu hút được nhiều độc giả quan tâm. Nhưng nhiều lúc tôi nghĩ, hay là
 trong ban biên tập, dịch thuật của báo TT&VH cũng có người yêu 
thích The Beatles giống mình? Công tâm mà nói, những tin bài mà 
TT&VH đưa về ban nhạc này khá chính xác, thời sự và sâu sắc”.
Trước khi nhạc sĩ Lê Hựu Hà (1946-2003) 
qua đời, Sơn thường xuyên gặp để trò chuyện về nhạc quốc tế, bởi nhạc sĩ
 này giỏi ngoại ngữ, có phương pháp nghiên cứu, nên trở thành pho từ 
điển sống cho anh thỉnh giáo. Chính nhạc sĩ đã dạy cho một “hiệp sĩ mù” 
về âm nhạc như Sơn biết nhiều điều về The Beatles, Bee Gees, Rolling 
Stones, ABBA – 4 ban nhạc mà anh yêu thích. Nhưng nếu nhìn các tin bài 
trên báo về 4 ban nhạc này, thì The Beatles vẫn chiếm ưu trội, đặc biệt 
với TT&VH, khá nhiều lần cả ban nhạc, hoặc chỉ riêng John Lennon, 
Paul MacCartney… đã lên bìa 1.
3. Hỏi Sơn, sau chừng ấy năm sưu tập, 
liệu anh có tự tin là mình đã lưu giữ được phần lớn các tin bài về The 
Beatles chưa? Sơn thận trọng: “Làm sao mà sưu tập hết được, khi mỗi ngày
 tôi chỉ có một ít thời giờ để đọc vài tờ báo, trong khi tại Việt Nam 
thì có tới hàng trăm tờ báo và tạp chí.
Việc lưu giữ của tôi là hoàn toàn ngẫu 
hứng và chẳng theo một ý đồ gì cả, gặp thì cắt bỏ vào hộc tủ, khi nào 
rảnh thì xếp vào album. Có khi đi trên máy bay, vào quán cà phê… thấy có
 tin về The Beatles thì xin hoặc “chôm chỉa”. Nhiều tin bài tôi bỏ vào 
hộc tủ mà chưa kịp đọc, thời gian sau lấy ra cho vào album, đọc lại, 
thấy cũng “nóng hổi”. Đôi lúc bị sót loặc làm mất vài tin bài cũng tiếc 
lắm, nhưng nghĩ lại, sự đam mê và sức mình có hạn, nên tự bảo lòng chẳng
 tham lam làm gì. Nhạc The Beatles đối với tôi lạ lắm, có lúc thích, có 
lúc không để ý đến nữa, nhưng khi đã thấm vào rồi, thì lại ngất ngây vô 
cùng”.
Văn Bảy / TT&VH
 


 
 

 
0 comments